Chương 122

Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

11.877 chữ

21-04-2023

"Đàn anh, tới rồi." Tiết Trầm nói.

Giản Lan Tư mở mắt ra, chợt cảm thấy tầm nhìn nhoáng một cái, theo bản năng giơ tay lên chắn ánh sáng.

Một cung điện nguy nga tráng lệ, vàng ngọc rực rỡ xuất hiện trước mắt anh.

Lấy biển sâu xanh thẳm làm nền, phía trên là ánh mặt trời bị nước biếc cắt vụn, dưới đất là cát trắng mềm mịn, xung quanh là những tảng thạch đá lởm chởm, rong biển nhẹ nhàng đong đưa, san hô, vỏ sò cùng các loại đá quý màu sắc sặc sỡ điểm xuyết trong đó.

Cá bơi thành đàn qua lại trước mắt, hình thành nên một bức tranh phong cảnh kỳ diệu.

Đây chính là Long Cung Bắc Hải của Quảng Trạch vương, còn được xưng là Thủy Tinh Cung trên thế gian.

Sau khi Leviathan chết, chân tướng về việc Ngao Tục bị hại, con trai của Quảng Trạch vương lưu lạc nhân gian cũng truyền về Long tộc và Thiên Đình.

Thiên Đình chính thức ban hành sắc lệnh, hiện giờ ba giới đều biết Tiết Trầm là long vương sông kháng Dương Giang mới nhậm chức.

Cả ba giới đang phát sinh tình trạng đấu tranh nội bộ kịch liệt, hơn nữa ở Long tộc, một con rồng nhỏ mới xuất đạo đã đảm nhận chức vị Long Vương gần như là chuyện không tưởng.

Cho dù Tiết Trầm ba năm tu tiên năm năm đắc đạo, thanh danh thiên tài lưu truyền khắp Long tộc từ khi tu luyện trong kết giới, cũng không tránh khỏi có kẻ phê bình.

Nếu một năm trước Tiết Trầm không gặp phải cuộc công kích của Leviathan dẫn đến lưu lạc nhân gian, mà ở lại Long Tộc thuận lợi nhậm chức, thì hơn phân nửa Long tộc đã xôn xao bàn luận.

Không thể không mắng cậu một câu "con ông cháu cha".

Tuy rằng về phương diện nào đó mà nói, Tiết Trầm xác thật đúng là vậy.

Chẳng qua thực tập một chuyến ở nhân gian, hơn nữa âm mưu của Leviathan bại lộ, hiện tại Tiết Trầm thuận theo tự nhiên mà nhậm chức, Long tộc muốn bới lông tìm vết cũng bới không ra.

Không nói thứ khác, trước mắt nhìn khắp ba giới, ngoại trừ Long Vương bốn biển thì long quân nổi tiếng nhất chính là Phục Ba Quân chứ chẳng ai vào đây.

Ở nhân gian, tài khoản Weibo của Phục Ba Quân có hơn một ngàn vạn fans, tùy tiện đăng một tấm cá Koi đã thu về mấy chục vạn lượt chia sẻ, người chia sẻ còn vô cùng thành kính, tích cực hơn cả dâng hương chùa miếu.

Đến nỗi trong giới tu hành, truyền thuyết về Phục Ba Quân cũng được lưu truyền khắp nơi.

Ở Minh giới, chuyện Phục Ba Quân giải thoát vạn quỷ khe núi hoang của rạch Dương Nam, lại phổ độ tàn hồn sông Đại Hoang chuyển kiếp, nhận được sự đồng lòng nhất trí của vong hồn, danh tiếng ở âm phủ vang xa chưa từng thấy.

Đến nỗi Long tộc cùng Thiên giới đều biết, chính tay Tiết Trầm đâm chết Leviathan báo thù cho Long Vương đời trước, lấy lại long châu, còn tìm được vảy ngược của Ngao Tục, chỉ riêng vài món này đã đủ để cậu kiêu ngạo giữa loài rồng.

Càng đừng nói đến việc chỉnh đốn (đánh bầm dập) Thủy tộc náo loạn lưu vực sông Kháng Dương, những cự quái nước ngoài nhập cư trái phép, gì mà rắn mười bốn đầu, Quái Vật Xoáy Nước, Diều Mặt Kình, hiện tại đều ngoan ngoãn bị giam trong ngục ở Thủy phủ Kháng Dương.

Toàn bộ lưu vực sông Kháng Dương vui sướng hướng vinh hoa, cuộc sống hài hòa êm ấm.

Dưới tình huống như thế, ai trong Long tộc còn dám đàm tiếu về Tiết Trầm, không cần Tiết Trầm ra tay, Quảng Trạch vương có thể bay suốt đêm hành hung con rồng đó.

Về phần bản thân Tiết Trầm, sự nghiệp cứ xếp hàng đằng sau, hiện tại kết giao với bạn trai tuấn tú mới là quan trọng nhất, loại nhan sắc tuyệt mĩ này của Giản Lan Tư, đặt trong Long tộc cũng hiếm có khó tìm.

Vì thế chuyện đầu tiên Tiết Trầm làm sau khi nhậm chức là dắt Giản Lan Tư về Long Cung Bắc Hải thăm người thân, không vì điều gì khác, chỉ là để nở mày nở mặt với long tộc thôi.

Tuy Long Cung ở đáy biển, nhưng bố trí kết giới ngăn cách nhân gian, người phàm không thể phát hiện, cũng không bị ảnh hưởng bởi áp lực nước và dòng chảy xiết.

Giản Lan Tư ngâm mình trong đó chẳn cảm thấy gì khác so với trên đất bằng...... Ngoại trừ khung cảnh tráng lệ trước mắt.

Giản Lance đang hoảng hốt vì cung điện lấp lánh ánh sao, đã thấy Tiết Trầm ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng: "Nhà của bọn em khá mộc mạc, cung điện không xa hoa như Long Cung của vài vị Long Vương khác, thiệt thòi cho anh rồi."

Giản Lan Tư: "......"

Anh suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói, "Nếu về sau muốn đi Long Cung khác, em nhớ nói cho anh biết trước để anh còn kịp chuẩn bị."

Tiết Trầm ngơ ngác nhìn anh: "Chuẩn bị gì vậy, long trọng đến thế sao?"

Giản Lan Tư nhàn nhạt đáp: "Anh phải đi mua một cặp kính râm."

Anh chỉ có một đôi mắt, cần được bảo vệ thật tốt.

Tiết Trầm: "......"

Đàn anh cái gì cũng tốt, chỉ là thẩm mỹ hơi chênh lệch với cậu, hy vọng về sau đàn anh có thể nâng cấp phẩm vị một chút!

Cậu dẫn Giản Lan Tư đi vào cung điện.

Thái Tử nhỏ áo gấm về làng, nghe nói ở nhân gian kết giao được một bạn trai tuấn tú, toàn bộ Bắc Hải cùng chung vinh dự.

Đuôi của Ngao Thuận sắp vểnh lên tận trời, sớm đã phát thiệp mời cho những con rồng có danh tiếng trong tộc, sắp xếp yến hội Long Cung, chuẩn bị khoe khoang một phen.

Giờ đây toàn bộ Long Cung Bắc Hải giăng đèn kết hoa, một đường đi gặp vô số binh tôm, tướng cua, nha hoàn cá, thừa tướng rùa mừng vui hớn hở, không ngừng khom lưng chào hỏi Tiết Trầm: "Cung nghênh Thái Tử về cung."

Tiết Trầm giống như khổng tước xòe đuôi, thấy con cá nào cũng đều trịnh trọng giới thiệu (khoe khoang) Giản Lan Tư: "Đây là bạn trai ta, các ngươi cứ gọi Thái Tử Phi là được."

Vì thế nhóm cá cá rùa rùa lại vội vàng hành lễ: "Kính chào Thái Tử Phi."

"Thái Tử Phi ngài khỏe."

Giản Lan Tư: "......"

Anh vẫn là lần đầu tiên chứng kiến cách khoe ân ái đơn giản trực tiếp như vậy.

Mà thôi, Tiết Trầm vui là được rồi.

Giản Lan Tư ban đầu còn không được tự nhiên, về sau đã dần chết lặng, máy móc gật đầu: "Xin chào."

"Đừng khách khí."

Thậm chí chủ động dò hỏi Tiết Trầm: "Có cần phát bao lì xì cho bọn họ không?"

"Không cần." Tiết Trầm nhỏ giọng trả lời, "Chờ đến khi chúng mình kết hôn rồi hẵng phát."

Giản Lan Tư không khỏi cười cười.

Xuyên qua tiền viện cùng hành lang dài, tới trước đại điện, Ngao Thuận gấp không chờ nổi mà ra đón: "Cuối cùng các con cũng tới rồi, mau vào trong thôi, mọi người đã đến đủ, chỉ chờ các con mở tiệc."

Tiết Trầm thăm dò nhìn thoáng bên trong, hỏi: "Mẹ con không tới sao?"

Ngao Thuận vừa nghe lời này, cảm xúc phấn khích bỗng ỉu xìu trong nháy mắt, giọng điệu cũng trở nên rầu rĩ không vui: "Bà ấy nói bà ấy vẫn chưa hoàn thành công tác, xong việc mới trở về, nói cha...... Khụ."

Vẻ mặt Tiết Trầm sáng tỏ: "Nói cha đừng làm phiền mẹ?"

Sắc mặt Ngao Thuận suy sụp: "...... Ừm."

Tiết Trầm đồng tình vỗ vỗ cánh tay ông, an ủi: "Thôi, cha nên quen dần đi."

Lại quay đầu khoát tay với Giản Lan Tư, "Đàn anh, xem ra lần sau mới có thể gặp được mẹ em rồi."

Giản Lan Tư hơi giật mình, sau đó hiểu ý gật đầu: "Được thôi."

Trước khi bọn họ tới Bắc Hải, Tiết Trầm từng nói với anh tình huống của Long Cung

Tuy Tiết Trầm là con trai Quảng Trạch, nhưng Quảng Trạch vương kỳ thật vẫn chưa cưới vợ...... Nói đúng ra, là chưa cưới nổi.

Mẹ của Tiết Trầm - Tiết Sương Châu là một long nữ xuất thân bình dân, năm đó vô tình ra ngoài công tác thì quen biết Ngao Thuận, yêu đương một hồi, cũng sinh hạ một quả trứng rồng.

Sau khi sinh ra trứng rồng của Quảng Trạch vương, Long tộc đều cho rằng vị long nữ bình dân này dựa vào trứng quý nhập chủ Long Cung Bắc Hải.

Không ngờ Tiết Sương Châu căn bản chướng mắt vị trí Quảng Trạch Vương phi, không chỉ không chút do dự từ chối lời cầu hôn của Ngao Thuận, mà không bao lâu sau khi Tiết Trầm vào kết giới tu luyện, liền quyết định đi du lịch vòng quanh trái đất, làm nghiên cứu khí tượng toàn cầu.

Nghe nói vị long nữ này phóng túng mười phần, lúc du lịch khắp nơi chưa từng thiếu người đẹp cạnh bên, căn bản không thể khiến bạn trai cũ Ngao Thuận yên tâm.

Vì thế vị trí Quảng Trạch Vương phi đến nay vẫn bỏ trống, Ngao Thuận dường như còn đang si ngốc chờ Tiết Sương Châu trở về.

Tiết Sương Châu có phóng túng như trong truyền thuyết hay không thì không biết, chẳng qua trước mắt Tiết Suơng Châu xác thực không để bạn trai cũ trong lòng.

Tiết Trầm suy nghĩ một chút, đáp lại Ngao Thuận: "Con cảm thấy cha nên kiểm điểm bản thân cho kĩ, vì sao không buộc chặt được trái tim mẹ con, cha xem Lan Tư đối xử với con toàn tâm toàn ý thế nào kìa."

Sắc mặt Ngao Thuận đen sì, không thể không nhắc nhở: "Mẹ con là rồng, bà chỉ là làm chuyện rồng trên đời này đều sẽ làm."

Giản Lan Tư:!

"Nói bừa." Tiết Trầm lập tức bác bỏ theo phản xạ, "Con cũng là rồng, nhưng con không như vậy."

Ngao Thuận không tỏ rõ ý kiến.

Tiết Trầm nhanh chóng chuyển chủ đề: "Được rồi, mau vào thôi, không phải mọi người đều đang chờ sao."

Vào trong đại điện, quả nhiên rồng đã ngồi đầy đủ, trừ bỏ những người thật sự không thể phân thân, cơ bản những con rồng có tên tuổi đều tới.

Hiện giờ nhân gian mạt pháp, các vị thần ngủ đông, Long tộc cũng không hiển hách bằng quá khứ.

Trong thế hệ trẻ xuất hiện một vị Long Vương sớm nổi danh ba giới như Tiết Trầm, mọi người vẫn khá cao hứng.

Thấy Tiết Trầm tiến vào, bọn họ đồng loạt vây đến hàn huyên chúc mừng.

Tiết Trầm chào hỏi từng người, không quên giới thiệu bạn trai.

Giản Lan Tư dù sao cũng xuất thân thế gia, từng gặp qua cảnh tượng hoành tráng như vậy, chẳng hề lúng túng mà có tiến có lui, rất nhanh đã giành được ấn tượng tốt đẹp.

"Tiểu Trầm thật không hổ là ánh sáng của rồng đời hai." Mở miệng chính là Chương Nam Quân Long Vương của hồ Chương Nam, trên mặt Chương Nam Quân toát lên vẻ tán thưởng, "Tuổi còn trẻ đã nổi danh ba giới, tiếp quản sông Kháng Dương, phương diện tình cảm cũng ổn định, sớm kết giao đối tượng tốt, không giống vài con rồng hiện tại, mấy trăm tuổi nếu không độc thân cũng thay tình nhân như thay áo, thật khiến rồng đau đầu."

"Không thể nói như vậy." Tiết Trầm ra vẻ cảm thông, "Thời thế xoay chuyển, rồng cũng muốn theo đuổi tình yêu chân thành mà, giờ đâu phải thời kì cổ đại hoang dã chỉ biết nối dõi tông đường, còn vướng tiếng xấu long tính bản gì gì đó kia... Không phải con rồng nào cũng may mắn như tôi, gặp được đối tượng vừa đẹp trai vừa nhân phẩm tốt lại còn tâm đầu ý hợp."

Chương Nam Quân nghẹn họng.

Thầm nghĩ Thái Tử nhỏ rất biết khoe khoang.

"Cũng đúng ha." Chương Nam Quân cười khan, đổi chủ đề, "Tôi thấy Lan Tư đoan chính rộng lượng, xứng được chọn làm chính phi, về sau cậu thu vài vị trắc phi, anh ấy cũng có thể quản lí."

Giản Lan Tư vốn đang cười theo, vừa nghe lời này lập tức cứng đờ, ánh mắt lạnh lùng, buột miệng thốt ra: "Không được."

Tiết Trầm cũng khẩn trương lên tiếng: "Ngài đừng nói bậy, tôi là rồng chung thủy, trong long sinh của tôi chỉ có một đối tượng là Lan Tư, sẽ không có người khác đâu."

Chương Nam Quân:?

Trưởng bối Long tộc nghe vậy nhìn nhau, tiến lên trước: "Sao có thể? Lan Tư là nam, cậu không nạp trắc phi thì sinh rồng nhỏ thế nào?"

"Cậu còn trẻ, đừng bị tình yêu làm choáng váng đầu óc."

Sắc mặt Giản Lan Tư càng ngày càng đen, Tiết Trầm không dám để mấy con rồng này nói tiếp, nhanh chóng đánh gãy lời bọn họ: "Các người sao có thể suy nghĩ thế? Uổng cho các người là thủ lĩnh Long tộc, tư tưởng cổ hủ như vậy!"

"Nhân gian đã tiến vào giai đoạn chủ nghĩa xã hội, thi hành chế độ một vợ một chồng, trước đó không lâu Trung Hoa còn hoàn thành chiến dịch xóa đói giảm nghèo, Long tộc vẫn phong kiến như này!" Tiết Trầm vô cùng đau xót, "Tôi kiến nghị Long tộc học tập theo nhân gian, thực hành chế độ một vợ một chồng, truyền bá tư tưởng chủ nghĩa xã hội tiên tiến, củng cố dòng tộc mạnh mẽ hơn."

"Nói rất đúng!" Ngao Thuận lên tiếng phụ họa, "Chế độ một vợ một chồng mới là chế độ tiên tiến nhất!"

Ông vừa dứt lời thì kề sát đầu vào Tiết Trầm, nhỏ giọng nói, "Con nhớ tìm cơ hội truyền bá cho mẹ con loại tư tưởng tiến bộ này."

Các vị long quân: "......"

Chương Nam Quân nhịn không được oán giận cùng con rồng bên cạnh: "Đối tượng mà Tiểu Trầm tìm được thực không đơn giản ha."

Con rồng bên cạnh tán thành: "Không sai, bình dấm cỡ đại, còn có thủ đoạn vô biên, chưa vào cửa đã quản lí Tiểu Trầm đến mức này rồi."

- -------------------

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!